CHUYỆN TÌNH NHÂN THẾ – NHƯ THẾ

  • Đăng bởi: Ban Biên Tập
  • |
  • 07/12/2022

Sáng tác: T.S. Vô Trụ

Sớm mai thức dậy một mình,
Sao mà thổn thức chuyện tình đã qua.
Sao ai nỡ vội chia xa,
Lòng ta nhung nhớ tháng ngày vấn vương.
Vấn vương rồi lại vấn vương,
Tình nào thoáng chốc bỗng nương mây trời.
Ôi, sao giữ được tình nhau?
Vì tình vốn dĩ từ đầu chẳng chung!
Chẳng chung mà lại gần nhau,
Làm cho đôi ngã lại càng bay xa!
Bay xa để lại lòng ta,
Đôi dòng ngấn lệ chia xa tình này.
Xa rồi lại thấy ta cần,
Gần thì cứ mãi mơ màng chia xa!
Ôi, sao tình lại trớ trêu,
Nay vầy, mai khác, là yêu nổi gì?
Nhân gian cứ mãi lạc vào,
Mối tình thơ dại, phút nào tỉnh ra!
Tỉnh ra chỉ tại lòng ta,
Mơ mơ mộng mộng, thấy ra ê chề!
Từ khi ta mộng thấy nàng,
Vườn trần, tiên cảnh, chẳng nàng nào so!
Nên ta mơ mộng có nàng,
Đêm ngày mộng thấy có nàng bên ta!
Ta vui ôm vội lấy nàng,
Nhưng rồi ta mộng! Vì nàng chia xa.
Chia xa mà lại gần ta,
Chưa từng xa cách đời ta chút nào!
Thế là ta vội ôm vào,
Cùng là tan mất bóng nàng nơi ta!
Ôi, sao nàng lại trêu ta,
Lúc gần như một mà xa nghìn trùng?
Thế rồi còn lại mình ta,
Đêm ngày mong nhớ tình xa, tình gần.
Gần thì sanh chán, ê hề chẳng vui!
Xa thì lại muốn gần nhau,
Gần thì lại tiếp choảng nhau cho rồi!
Ôi thôi, nhân thế đãi bôi,
Ôm sầu chuốc thảm, tại tôi cơ mà!
Trách gì? Trách tại người ta!
Nhưng rồi nghiệm kỹ vì ta không hà!
Thế là hiểu được ích gì?
Đó đây rong ruỗi, nay vầy mai kia.
Nếu như thấy lỗi tại ta,
Quy về trách nhiệm chỉ ta ra hà!
Hay ra như vậy, từ rày…
Luôn tìm chân lý nơi ta cho rồi!
Sau khi thấy rõ ngọn nguồn,
Tình mình sẽ vững như ngàn núi kia!
Không ai lay đổ được mình,
Chỉ mình và chỉ với mình mà thôi!
Ô, thôi! Mưa nắng vẫn mình,
Trời kia đất nọ là mình mà ra!
Trăng sao cũng lại chính mình,
Ngìn muôn vạn cõi chỉ mình mà thôi!
Mà mình cũng chẳng phải mình,
Mình là tất cả những gì đang Như!
Như Như là cõi muôn loài,
Như là như thế chẳng còn ai đây!
Ô hay, tận cõi hư vô,
Chỉ là hiện hữu nguyên xưa Như mà!
Thế là tận cõi vô biên
Chỉ là như thế, không là gì hai!
Không hai, không khác chi nào,
Ra vào, lui tới chỉ là Như Như!
Kha kha! Thấu tận nguyên xưa,
Nhưng mà chẳng có tỏ tường riêng ai!
Cái xưa rồi lại cái nay,
Cái người ở giữa cũng bày Nhất Như!
Thế thôi, là như thế thôi,
Không còn có trước, có sau, xa, gần!
Chỉ là khoảnh khắc Hiện Tiền,
Hiển Nhiên – Hiện Hữu – Như Nhiên rạng ngời!
Chói chang Hiện Hữu, tỏ thông khôn cùng!
Không cùng, không tận, không riêng!
Nhất là Nhất Nhất, Như Như,
Như là Như Nhất, Nhất Như, Như là!
Vô biên, vô tận, bao la,
Chỉ là Như Nhất, Nhất Như, Hiện Tiền!
Hiện Tiền, Hiện Hữu, Như Như,
Như Như Hiện Hữu, Nhất Như Hiện Tiền!

T.S. Vô Trụ
Hạ bút ngày 13 tháng 11 Nhâm Dần (ngày 6 tháng 12 năm 2022)

Bài viết liên quan